Mưa rả rích giữa những ngày tháng Tám
Nước lạnh căm, loang loáng những cung đường
Trời giăng mắc những đám mây màu xám
Lạc đâu rồi dấu vết một mùa thương ?
Thu hối hả lướt đi không ngoảnh lại
Lá lìa cây, khắc khoải cứ xoay tròn
Buồn gõ nhịp trong trái tim khờ dại
Gió từng hồi , khuấy động giấc mơ con ....
Chuyện ngày cũ ngỡ rằng trôi xa lắm
Nào hay đâu vẫn quanh quẩn trong lòng
Tình yêu ấy nhạt nhòa, phai sắc thắm
Có lúc nào người tiếc nuối hay không ?
Quá khứ ơi, đừng trở trăn thêm nữa
Hãy ngủ yên giữa dòng chảy cuộc đời !
Niềm luyến nhớ bỏ quên ngoài khung cửa
Đã vỡ òa theo từng giọt mưa rơi...
VŨ HOÀNG