Bạn ít cũng chẳng sao cả, không có bạn cũng chẳng sao cả. Vì người còn hơn cả bạn, chính là chồng mình. Mỗi ngày hai đứa đều thủ thỉ cho nhau nghe, kể hết chuyện này đến chuyện kia, hết chuyện ngoài đời thì kể đến chuyện trong mơ. Sống một cuộc đời không dối gian, không giấu giếm với bạn đời thật sự rất thoải mái và nhẹ nhàng.
Có những kí ức khiến mình tổn thương. Không sao. Lấy chồng và tạo ra một gia đình nhỏ mới của riêng mình. Tổn thương ở đâu, khâu vá lại ở đó. Lấy chồng, cũng chính là một loại chữa lành xứng đáng.
Một mình cũng ổn, nhưng hai mình hợp cạ thì tốt hơn nhiều. Mỗi một quyết định đều được ngắm nhìn đa chiều hơn, mỗi một sự lựa chọn đều có thêm một tệp đính kèm đồng hành, mỗi lần cười có người cười cùng, mỗi lần khóc có người lau nước mắt cho.
Ý nghĩa thật sự của hôn nhân không phải để trốn tránh sự soi mói của người đời, cũng không phải để ai khác hài lòng, càng không chỉ vì sinh con đẻ cái, mà là để bản thân sống hạnh phúc và sống tốt hơn lúc độc thân. Nên không cần kết hôn vì đến tuổi, mà hãy kết hôn khi cảm thấy thật sự phù hợp.
Lấy một người đủ tốt đẹp để được cảm nhận không phải bài học nào cũng phải đánh đổi, mà chỉ cần sự dịu dàng, yêu thương của người đồng hành, tự nhiên mình cũng nhận ra được nhiều chân lý cuộc đời và muốn thay đổi một cách tích cực hơn.
Cũng chính là sự lo lắng cho vế sau của câu: "Cả một đời rất dài, chọn sai người đều là dày vò. Một đời rất ngắn, chọn đúng người thì một đời cũng không đủ".
-Sưu tầm-
#bsphuonglinh