Phố vẫn thế vẫn trầm ngâm tư lự
Giấu bao nhiêu tâm sự suốt bốn mùa
Hai hàng cây vẫn cằn cỗi già nua
Vẫn ngửa mặt nhìn lên trời cao rộng
Em vẫn thế vẫn phong phanh áo mỏng
Đi trong chiều gió lộng tháng mười hai
Nghe trong tim bao nỗi nhớ đan cài
Nghe phiền muộn cứ kéo dài không dứt
Anh vẫn thế vẫn đôi lần thao thức
Bởi ngậm ngùi ray rứt chuyện cũ xưa
Vẫn cố công gom nhặt chút hương thừa
Còn sót lại của cuộc tình vừa lỡ
Hoa vẫn thế vẫn xôn xao hé nở
Vẫn thắm tươi vẫn rực rỡ kiêu sa
Lá vẫn rơi lác đác xuống hiên nhà
Đám cỏ dại vẫn hiền hòa kể chuyện
Lũ bướm ong vẫn hồn nhiên chao liệng
Gió lạc đường sẵn tiện chạy vòng quanh
Nắng vẫn treo từng vạt ở đầu cành
Những nhịp bước vẫn tròng trành quá đỗi
Mùa vẫn thế vẫn cô đơn đến tội
Còn mình vẫn không đành khi vội giã từ nhau
#NguyễnLamYên