Cuộc sống vốn có muôn hình vạn trạng
Người thế gian cũng dăm bảy kiểu người
Đâu phải ai cũng thật thà ngay thẳng
Phàm việc gì cũng phân rõ mười mươi.
Người mở miệng nói toàn lời nhân nghĩa
Nhưng lòng luôn toan tính lắm gian tà
Người lương thiện âm thầm làm việc thiện
Dẫu nhọc nhằn vẫn chẳng nỡ kêu ca.
Lúc còn khoẻ thì coi thường sức khoẻ
Khi giàu sang lại quên thuở cơ hàn
Đương quyền chức thì giương oai diễu võ
Thất thế rồi thì cơ nghiệp cũng tan.
Thân cát bụi lại trở về cát bụi
Đến tay không đi cũng chẳng mang gì
Ai rồi cũng sẽ có phần người đó
Thì cớ gì phải soi mói sân si.
Giàu cũng chỉ một ngày ăn ba bữa
Đêm năm canh chưa chắc ngủ ngon lành
Giường cũng chỉ ngủ một mình một chỗ
Khổ là vì lo mua bán lợi danh.
Ai cũng bảo: “cuộc đời là quán trọ”
Lại có câu: “cuộc sống quá vô thường”
Vậy hà tất phải nhọc lòng toan tính
Thương được rồi thì cứ thế mà thương!
Ta khờ dại ta sống đời bình lặng
Chẳng ganh đua không so sánh phân bì
Bởi ta biết cuộc đời là hữu hạn
Hơn thiệt rồi cũng chẳng để làm chi!
Sống trên đời, rồi ai cũng ra đi!
✍️Minh Hồng
#MuốiChoĐời