Ngẫm nghĩ lại những điều trong quá khứ
Thấy mình khờ mình dại quá người ơi
Ba mươi xuân có phải nửa cuộc đời
Chưa hiểu hết cái gọi là cuộc sống
Đời quanh co lòng người thì sâu rộng
Luôn mập mờ giữa cái đúng cái sai
Lúc sang giàu biết có thể tin ai
Khi chông gai một mình ta đơn độc
Không hiểu được thế nào là hạnh phúc
Mà kiếm tìm như kẻ ngốc kẻ mê
Để giờ đây khi đau đớn ập về
Ta nuối tiếc cho những gì đã cũ
Ngẫm nghĩ lại những điều trong quá khứ
Mới hiểu ra chân lí cuộc đời này
Luôn song hành hạnh phúc và đắng cay
Như hai mặt của đêm ngày mưa nắng
Nên hãy sống bằng niềm tin chiến thắng
Bỏ sau lưng những năm tháng cuộc đời
Qúa khứ rồi là quá khứ mà thôi
Ai cũng có một cuộc đời duy nhất
(Người Viết Thơ Đau)