Nhưng tình yêu thật sự, không bao giờ mất đi.

Trong tình yêu, đôi khi hai người yêu nhau lại phải trải qua những khoảng thời gian lạc mất nhau, nhưng cuối cùng lại quay về với nhau một cách trọn vẹn hơn. Họ như hai ngọn đèn pha lẻ loi trong bóng tối, luôn tìm kiếm và hy vọng sẽ gặp lại nhau ở cuối con đường.

Khoảnh khắc đầu tiên khi họ gặp nhau, những tia nắng ban mai chiếu sáng, hai bàn tay tự động đan vào nhau, rồi sau đó là một nụ hôn ngọt ngào làm bừng sáng mọi khung cảnh xung quanh. Tình yêu bắt đầu nảy nở, và họ như một đôi chim đang bay lượn trên bầu trời xanh, tự do và hạnh phúc.

Nhưng trong cuộc sống đầy gian nan và thử thách, họ phải đối mặt với những khoảng cách bất đắc dĩ. Đôi khi, họ lạc mất nhau giữa những sóng gió, mất hướng đi và cảm thấy lạc lõng trong cô đơn.

Nhưng tình yêu thật sự, không bao giờ mất đi. Dù có xa cách ra sao, nhưng trong lòng họ, hình bóng của đối phương vẫn luôn hiện hữu và không thể nào phai nhạt. Họ như hai người mù cảm nhận được nhau qua những âm thanh và cảm xúc, và từng bước nhỏ, họ tiến về phía nhau, không ngừng tìm kiếm và hy vọng.
Và cuối cùng, khi họ tìm thấy nhau, là một khoảnh khắc đầy ý nghĩa và đáng nhớ. Họ ôm nhau chặt, như muốn nắm giữ mãi mãi, và trong lòng mỗi người, sự an yên và hạnh phúc lan tỏa. Họ biết rằng, dù có trải qua bao nhiêu khó khăn, họ vẫn luôn thuộc về nhau, và tình yêu của họ sẽ mãi mãi trường tồn qua thời gian.

#nguoinhieuchu

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Đăng nhận xét