Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Sảng văn Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia của tác giả Bát Nguyệt Phi Ưng.
Xuyên qua rồi, cũng có một cái hệ thống, nhưng Lâm Phong áp lực lớn như núi.Hệ thống nhiệm vụ chính tuyến: Lâm Phong khai sơn lập phái, thành lập trong lịch sử đệ nhất đại tông môn, Lâm Phong bản thân trở thành đệ nhất tổ sư.
Liền vì trở thành trong lịch sử đệ nhất tổ sư gia, Lâm Phong bắt đầu phấn đấu.
"Ngươi gọi Thạch Thiên Hạo? Trời sinh chí tôn, lại bị tộc huynh mưu đoạt, hiện tại bị cha đẻ gởi nuôi ở một cái sơn thôn nhỏ bên trong? Đến đến đến, cùng sư phụ đi, chúng ta để những người kia biết một thoáng, ghi nợ công đạo, nhất định phải trả!"
"Ngươi gọi Tiêu Diễm? Ngày xưa thiên tài, hiện tại vô dụng, vị hôn thê của ngươi trả lại môn làm mất mặt từ hôn? Đến đến đến, cùng sư phụ đi, chúng ta để nha đầu kia biết một thoáng, cái gì gọi là chớ khinh thiếu niên nghèo!"
"Ngươi gọi Chu Dịch? Hầu phủ con thứ, bị phụ thân áp chế, mẫu thân là ngày xưa thánh nữ lại bị người hại chết? Đến đến đến, cùng sư phụ đi, chúng ta để cha ngươi biết một thoáng, cái gì gọi là trời đất bao la, nắm đấm tối... Không đúng, là đạo lý to lớn nhất!"
***
Review Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia
Tác Giả: Bát Nguyệt Phi Ưng
Reviewer: Búp Bê Chiqu (Chiqudoll)
Chiqu dạo vòng vòng tìm mấy cuốn thể loại tiên hiệp, tông môn, sư đồ, vô CP thì mò ra bộ này. Truyện đã hoàn, 1485 chương + 3 phiên ngoại, chỉ là Chiqu chưa đọc xong, hì hì.
Chiqu mới đọc đến khoảng 350+ chương thôi, tạm review cho đến khúc này.
Bối cảnh truyện tu tiên, nam chính Lâm Phong xuyên qua có mang hệ thống, nhiệm vụ là khai tông lập phái trở thành tổ sư gia.
Nói đến tông môn thì phải nhắc đến sư tôn rồi đồ đệ. Lâm Phong hiện tại thu sáu vị đồ đệ thân truyền, đều là thiên chi kiều tử cả.
Chiqu đọc truyện dạng tông môn sư đồ thế này thích nhất quan sát đám đồ đệ của nam chính.
Dàn đệ tử càng "ngầu lòi" thì nam chính càng khỏe, vì xu hướng chung trong các truyện sư đồ kiểu này thì sư tôn đều thuộc dạng "cùi bắp", "gà mờ", trong mắt người ngoài tu vi của sư tôn là đại lão đỉnh của đỉnh, thực tế thì yếu xìu, suốt ngày phải cosplay cao thủ, trang bức thôi.
Trong truyện này, tu vi của Lâm Phong cũng lẹt đẹt thấy mồ, chỉ nhỉnh hơn các đồ đệ chút xíu. Đồ đệ của anh toàn là chân mệnh thiên tử, khí vận chi tử, không sớm thì muộn cũng ngạo chúng quần hùng.
Lâm Phong nhanh chân tìm đến và "lừa dối" thu mấy vị nào vào dưới trướng lúc mấy "chồi non" này còn đang ở thung lũng kỳ.
Tạm thời thì mình chưa có ấn tượng đặc biệt với bất kỳ vị đệ tử nào trong dàn sáu vị đệ tử cả. Tác giả xây dựng thân thế, tính cách của bọn họ không có sáng ý cho lắm. Quá trình nổi danh của sư đồ cũng khá "xuôi chèo mát mái".
Mình có thiên hướng, nếu tác giả viết nó trầy trụa, khó khăn thêm chút thì truyện thú vị hơn rồi. Dàn đồ đệ bên này thua xa mấy vị bên truyện "Ta đồ đệ đều là đại vai ác", sư tôn thì năng lực cao hơn Sở Duyên của "Sẽ Không Thực Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Đi" nhưng tính cách không thú vị bằng Sở ca.
Tổng thể màn tương tác, hỗ động giữa thầy trò không "đậu bỉ" hài hước như Lục ca trong "Ta Như Vậy Thiên Tài Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ".
Đại khái là sau hơn 350 chương thì mình thấy văn phong của vị này khá lan man, nhiều đoạn dẫn truyện lằng nhằng, mình toàn đọc lướt lướt mấy đoạn ấy. Nghe nói đây là tác phẩm đầu tay của tác giả, thôi thì viết vậy thì cũng tạm ổn rồi. Cuốn đầu tay mà viết hơn ngàn chương, không bỏ văn giữa đường là cũng trâu bò lắm đó.
Thêm nữa là Chiqu mới đọc được gần ¼ nội dung truyện thôi, phát biểu chắc ăn quá thì phần sau sợ bị vả mặt. Hì hì.
Bạn nào thích đọc sư đồ, tiên hiệp, vô couple thì cứ nhảy hố thoải mái. Tác giả viết khoản đánh đấm rất tốt, chiêu nào ra chiêu đó khá chi tiết, cảm giác tác giả cực có đầu tư cho mấy phân đoạn này. Tại Chiqu không quá hứng thú với chiến đấu nên phần này không thể ghi điểm trong mắt mình thôi. Nhưng với bạn nào thích phân cảnh đánh nhau thì đảm bảo thu hút nhá.
Mình khoái âm mưu, đào "hố" hại người, các thế lực tranh giành, tính kế nhau ngươi chết ta sống, càng loạn càng tốt. Khoản này thì truyện đáp ứng khá ổn, các thế lực trong truyện nhìn sơ thì nhận ra ngay chả có bên nào chính nghĩa cả.
Nhân tộc đấu với yêu tộc, đồng thời nhân tộc và yêu tộc đều nội đấu, đâm sau lưng nhau không thương tiếc.
Có một điểm mình không thích lắm là sự xuất hiện của triều đình trong truyện tông môn. Truyện này triều đình là một trong ba thế lực hàng đầu giới tu chân.
Oài, đọc thấy vụ này là thở dài chán chán rồi. Triều đình quản người thường, tông môn quản người tu hành, triều đình còn lấn một chân vào đấu đá với tông môn nữa thì lập môn phái luôn cho rồi, còn khoác áo choàng vương triều này nọ gì nữa.
Thật sự là mình chưa đọc được truyện tiên hiệp nào, có sự hiện diện của triều đình mà thế lực đó được miêu tả ra dáng ra hồn hết á.
Người tu hành theo đuổi trường sinh, phi thăng tiên giới, cắt đứt duyên phàm. Triều đình lưng đeo sự thịnh thế hay suy vong của bá tánh khắp thiên hạ, các vị cái này phải quản, cái kia cũng phải chịu trách nhiệm, một đống sự vụ quấn thân rồi còn tu hành cái quỷ gì.
Đọc tiên hiệp rồi mà thấy tông môn với triều đình tranh quyền đoạt thế là truyện đó bị mình trừ điểm rồi. Bất quá đây chỉ là yêu ghét cá nhân, không đáng lải nhải nhiều. Ha ha.
Căn bản thì truyện này thuộc dòng sảng văn, đánh đâu thắng đó nha. Ai dị ứng, chán ngán vô địch lưu thì né ra nhé, không lại dẫm lôi tức không có chỗ trút giận à.
Chiqu lải nhải trước mấy điểm như vậy thôi, để đọc thêm xem có cái gì hay ho thì lại viết tiếp.
Tác Giả: Bát Nguyệt Phi Ưng
Reviewer: Búp Bê Chiqu (Chiqudoll)
Chiqu dạo vòng vòng tìm mấy cuốn thể loại tiên hiệp, tông môn, sư đồ, vô CP thì mò ra bộ này. Truyện đã hoàn, 1485 chương + 3 phiên ngoại, chỉ là Chiqu chưa đọc xong, hì hì.
Chiqu mới đọc đến khoảng 350+ chương thôi, tạm review cho đến khúc này.
Bối cảnh truyện tu tiên, nam chính Lâm Phong xuyên qua có mang hệ thống, nhiệm vụ là khai tông lập phái trở thành tổ sư gia.
Nói đến tông môn thì phải nhắc đến sư tôn rồi đồ đệ. Lâm Phong hiện tại thu sáu vị đồ đệ thân truyền, đều là thiên chi kiều tử cả.
Chiqu đọc truyện dạng tông môn sư đồ thế này thích nhất quan sát đám đồ đệ của nam chính.
Dàn đệ tử càng "ngầu lòi" thì nam chính càng khỏe, vì xu hướng chung trong các truyện sư đồ kiểu này thì sư tôn đều thuộc dạng "cùi bắp", "gà mờ", trong mắt người ngoài tu vi của sư tôn là đại lão đỉnh của đỉnh, thực tế thì yếu xìu, suốt ngày phải cosplay cao thủ, trang bức thôi.
Trong truyện này, tu vi của Lâm Phong cũng lẹt đẹt thấy mồ, chỉ nhỉnh hơn các đồ đệ chút xíu. Đồ đệ của anh toàn là chân mệnh thiên tử, khí vận chi tử, không sớm thì muộn cũng ngạo chúng quần hùng.
www.mphuong.name.vn
Lâm Phong nhanh chân tìm đến và "lừa dối" thu mấy vị nào vào dưới trướng lúc mấy "chồi non" này còn đang ở thung lũng kỳ.
Tạm thời thì mình chưa có ấn tượng đặc biệt với bất kỳ vị đệ tử nào trong dàn sáu vị đệ tử cả. Tác giả xây dựng thân thế, tính cách của bọn họ không có sáng ý cho lắm. Quá trình nổi danh của sư đồ cũng khá "xuôi chèo mát mái".
Mình có thiên hướng, nếu tác giả viết nó trầy trụa, khó khăn thêm chút thì truyện thú vị hơn rồi. Dàn đồ đệ bên này thua xa mấy vị bên truyện "Ta đồ đệ đều là đại vai ác", sư tôn thì năng lực cao hơn Sở Duyên của "Sẽ Không Thực Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Đi" nhưng tính cách không thú vị bằng Sở ca.
Tổng thể màn tương tác, hỗ động giữa thầy trò không "đậu bỉ" hài hước như Lục ca trong "Ta Như Vậy Thiên Tài Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ".
Đại khái là sau hơn 350 chương thì mình thấy văn phong của vị này khá lan man, nhiều đoạn dẫn truyện lằng nhằng, mình toàn đọc lướt lướt mấy đoạn ấy. Nghe nói đây là tác phẩm đầu tay của tác giả, thôi thì viết vậy thì cũng tạm ổn rồi. Cuốn đầu tay mà viết hơn ngàn chương, không bỏ văn giữa đường là cũng trâu bò lắm đó.
Thêm nữa là Chiqu mới đọc được gần ¼ nội dung truyện thôi, phát biểu chắc ăn quá thì phần sau sợ bị vả mặt. Hì hì.
Bạn nào thích đọc sư đồ, tiên hiệp, vô couple thì cứ nhảy hố thoải mái. Tác giả viết khoản đánh đấm rất tốt, chiêu nào ra chiêu đó khá chi tiết, cảm giác tác giả cực có đầu tư cho mấy phân đoạn này. Tại Chiqu không quá hứng thú với chiến đấu nên phần này không thể ghi điểm trong mắt mình thôi. Nhưng với bạn nào thích phân cảnh đánh nhau thì đảm bảo thu hút nhá.
Mình khoái âm mưu, đào "hố" hại người, các thế lực tranh giành, tính kế nhau ngươi chết ta sống, càng loạn càng tốt. Khoản này thì truyện đáp ứng khá ổn, các thế lực trong truyện nhìn sơ thì nhận ra ngay chả có bên nào chính nghĩa cả.
Nhân tộc đấu với yêu tộc, đồng thời nhân tộc và yêu tộc đều nội đấu, đâm sau lưng nhau không thương tiếc.
Có một điểm mình không thích lắm là sự xuất hiện của triều đình trong truyện tông môn. Truyện này triều đình là một trong ba thế lực hàng đầu giới tu chân.
Oài, đọc thấy vụ này là thở dài chán chán rồi. Triều đình quản người thường, tông môn quản người tu hành, triều đình còn lấn một chân vào đấu đá với tông môn nữa thì lập môn phái luôn cho rồi, còn khoác áo choàng vương triều này nọ gì nữa.
Thật sự là mình chưa đọc được truyện tiên hiệp nào, có sự hiện diện của triều đình mà thế lực đó được miêu tả ra dáng ra hồn hết á.
Người tu hành theo đuổi trường sinh, phi thăng tiên giới, cắt đứt duyên phàm. Triều đình lưng đeo sự thịnh thế hay suy vong của bá tánh khắp thiên hạ, các vị cái này phải quản, cái kia cũng phải chịu trách nhiệm, một đống sự vụ quấn thân rồi còn tu hành cái quỷ gì.
Đọc tiên hiệp rồi mà thấy tông môn với triều đình tranh quyền đoạt thế là truyện đó bị mình trừ điểm rồi. Bất quá đây chỉ là yêu ghét cá nhân, không đáng lải nhải nhiều. Ha ha.
Căn bản thì truyện này thuộc dòng sảng văn, đánh đâu thắng đó nha. Ai dị ứng, chán ngán vô địch lưu thì né ra nhé, không lại dẫm lôi tức không có chỗ trút giận à.
Chiqu lải nhải trước mấy điểm như vậy thôi, để đọc thêm xem có cái gì hay ho thì lại viết tiếp.
***
Nhận xét chung
Tác phẩm "Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia" của tác giả Bát Nguyệt Phi Ưng thuộc thể loại tiên hiệp, sư đồ, vô CP. Truyện xoay quanh hành trình khai sơn lập phái, trở thành tổ sư gia của nam chính Lâm Phong.
Ưu điểm
- Truyện có nội dung phong phú, hấp dẫn, lôi cuốn người đọc từ đầu đến cuối.
- Các trận chiến được tác giả miêu tả chi tiết, gay cấn, hồi hộp, mang lại cho người đọc những trải nghiệm thú vị.
- Các nhân vật được xây dựng đa dạng, có cá tính riêng, tạo được thiện cảm cho người đọc.
- Truyện có nhiều tình tiết hài hước, giải trí, giúp người đọc thư giãn sau những giờ làm việc, học tập căng thẳng.
Nhược điểm
- Một số đoạn dẫn truyện lằng nhằng, khiến người đọc dễ bỏ qua.
- Một số nhân vật được xây dựng chưa có chiều sâu, tính cách còn khá đơn giản.
- Sự xuất hiện của triều đình trong truyện chưa được thuyết phục, gây cảm giác phi logic.
Kết luận
Nhìn chung, "Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia" là một tác phẩm tiên hiệp đáng đọc, phù hợp với những bạn yêu thích thể loại này. Truyện có nội dung hấp dẫn, các trận chiến gay cấn, hài hước, giải trí. Tuy nhiên, truyện vẫn còn một số hạn chế cần được khắc phục.
Lời khuyên cho người đọc
- Nếu bạn là người yêu thích thể loại tiên hiệp, sư đồ, vô CP thì đây là một tác phẩm đáng để bạn thử.
- Nếu bạn là người khó tính, yêu cầu cao về chất lượng truyện thì có thể cân nhắc trước khi đọc.
- Bạn nên đọc từ từ, chậm rãi để cảm nhận hết những tinh hoa của truyện.