***
Tại một phòng bệnh VIP vang lên tiếng nói chuyện của hai người đàn ông.
"Hoắc thiếu, Hoắc phu nhân bị trúng độc không nhẹ, cần phải trị liệu để bảo đảm an toàn tính mạng" Vị bác sĩ nói.
Người đàn ông còn lại nghe xong không nói gì.
Tầm mắt của cô mờ nhoà chỉ nhìn thấy lờ mờ hai bóng dáng một đen một trắng, chuyện gì xảy ra vậy mình được cứu rồi à? Ha...Dương Yên cô được ông trời thương rồi sao...vì thấy cô khổ đủ rồi sao...
Một lúc sau Dương Yên tỉnh lại.
Mở mắt nhìn xung quanh, mùi thuốc sộc vào mũi khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu.
"Phu nhân, người tỉnh rồi!" Giọng nói của một người phụ nữ vang lên.
Phu nhân? Gọi ai vậy?
"Phu nhân?" Giọng người phụ nữ đó lại vang lên.
"Bà gọi tôi sao?" Dương Yên nghi hoặc nhìn người bên cạnh mình.
Cảm nhận thấy cơ thể chỉ hơi nặng nề thôi chứ không có thương tích, cô nhớ vụ tai nạn khi đó va chạm vô cùng mạnh, khi ngã xuống cô còn nghe được tiếng xương vỡ vụn.
"Phu nhân...!người không bị sao chứ? Bác sĩ nói là sẽ không mà.."
"Bà là ai? Sao lại gọi tôi là phu nhân?" Dương Yên hỏi.
"Người không nhớ tôi là ai sao?" Người phụ nữ kinh ngạc hỏi.
Dương Yên nghi hoặc nhìn, mấy người này có nhận nhầm người không vậy?
"Lăng Nhiễm! Đừng giả ngốc trước mặt tôi!" Người đàn ông im lặng nãy giờ đột nhiên lên tiếng, giọng nói lạnh lùng mang ý cảnh cáo.
"Tôi...khụ...khụ.." Dương Yên đang định nói thì ở ngực đột nhiên nhói lên, cơn ho ập đến.
Chuyện gì vậy? Lăng Nhiễm là ai? Khoan đã! Lăng Nhiễm nghe có chút quen...
"Thiếu gia, cậu bình tĩnh một chút, phu nhân cô ấy vừa mới tỉnh lại" Người phụ nữ ban nãy vội cản lại.
"Dì Thẩm, dì đừng bao dung cô ta nữa!" Người đàn ông lạnh lùng nói.
"Thiếu gia, cậu.."
"Cho tôi vào nhà vệ sinh một chút!" Dương Yên cắt ngang lời nói.
Cơ thể này lạ quá, cô cảm giác người mình lùn hơn, tóc cũng dài hơn nữa.
"Để tôi đưa người vào" Dì Thẩm tiến lên đỡ Dương Yên vào nhà vệ sinh.
Sau khi đóng cửa lại, cô đi tới trước gương, đôi mắt mở to bất ngờ nhìn người trong gương, đây không phải là cô...!người phụ nữ này vô cùng xinh xắn, đôi mắt to tròn, làn da trắng sáng, hơn nữa còn có mái tóc đen dài xoăn nhẹ.
Tại sao cô lại ở trong cơ thể của người này? Nghĩ lại lời nói ban nãy,Lăng Nhiễm, dì Thẩm, Hoắc thiếu-Hoắc Mạc Đình? Đây không phải là cặp phụ trong bộ tiểu thuyết ngược "Lần nữa yêu anh" sao? Cặp đôi cô yêu thích nhất.
Vạch cổ áo ra, không thấy nốt ruồi nhỏ nào ở trên bả vai, Dương Yên đưa tay đỡ trán, thôi xong đừng nói là cô xuyên sách rồi nhé! Không được đâu..bộ đó mình còn chưa đọc xong.
Một lúc sau Dương Yên đi ra, Hoắc Mạc Đình đã rời đi rồi, chỉ còn dì Thẩm ngồi trên ghế.
Cô mím môi đi lại.
"Phu nhân, người còn cảm thấy khó chịu ở đâu không?" Dì Thẩm nhanh chóng đỡ cô về giường.
"À tôi không sao" Dương Yên lắc đầu xua tay nói.
"Dì cho tôi hỏi một chút được không?"
"Phu nhân...!người vừa gọi tôi là dì ư?" Dì Thẩm kinh ngạc hỏi, dường như từ lúc quen biết Lăng Nhiễm cô ấy chưa bao giờ gọi bà một tiếng dì, chỉ toàn gọi bà kia,...
"Kh...!không được gọi như vậy sao?" Dương Yên à không từ bây giờ cô có lẽ phải làm quen với thân phận Lăng Nhiễm thì hơn, rồi tìm cách trở về sau.
"Được chứ được chứ, chỉ là tôi hơi xúc động một chút thôi phu nhân cứ hỏi đi" Tầm mắt dì Thẩm đã ngấn nước.
"Tôi đây là bị làm sao lại tới bệnh viện vậy?" Lăng Nhiễm hỏi.
Cô muốn biết đây là khúc nào trong truyện để còn biết đường ứng phó.
"Phu nhân không nhớ gì sao? Người là bị kẻ hạ nhân hạ độc, người này cũng thật tàn nhẫn lại đi hạ loại độc kia, nếu không phải thiếu gia trở về thấy phu nhân nằm bất tỉnh dưới đất, thì phu nhân có lẽ là...." Dì Thẩm cúi đầu nói.
Loại độc này nếu kéo dài thêm chút nữa e là sẽ mất mạng.
Lăng Nhiễm ngẩn người, đây có lẽ là thời điểm Lăng Nhiễm 22 tuổi, ôi mẹ ơi vậy là mình còn có 1 năm để sống thôi á? Không được phải tìm cách chữa trị.
"Vậy có cách nào loại trừ độc tố ra khỏi cơ thể được không?" Lăng Nhiễm lo lắng hỏi.
"Bác sĩ nói về loại độc này họ cần thời gian nghiên cứu để tìm ra phương pháp cứu chữa, nhưng mà phu nhân không cần phải lo lắng, nhất định thiếu gia sẽ cho người tìm phương pháp cứu cô" Dì Thẩm lau nước mắt nói.
Lăng Nhiễm gượng cười, mẹ ơi giờ phải làm sao? Theo kịch bản thì trong vòng 1 năm nữa Lăng Nhiễm sẽ chết vì độc chưa được giải hoàn toàn.
Cô phải tìm cách trở về, nếu không được thì phải tìm cách thoát chết..
Mời các bạn mượn đọc sách Ngài Hoắc Em Yêu Anh của tác giả Heartless.
"Hoắc thiếu, Hoắc phu nhân bị trúng độc không nhẹ, cần phải trị liệu để bảo đảm an toàn tính mạng" Vị bác sĩ nói.
Người đàn ông còn lại nghe xong không nói gì.
Tầm mắt của cô mờ nhoà chỉ nhìn thấy lờ mờ hai bóng dáng một đen một trắng, chuyện gì xảy ra vậy mình được cứu rồi à? Ha...Dương Yên cô được ông trời thương rồi sao...vì thấy cô khổ đủ rồi sao...
Một lúc sau Dương Yên tỉnh lại.
Mở mắt nhìn xung quanh, mùi thuốc sộc vào mũi khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu.
"Phu nhân, người tỉnh rồi!" Giọng nói của một người phụ nữ vang lên.
Phu nhân? Gọi ai vậy?
"Phu nhân?" Giọng người phụ nữ đó lại vang lên.
"Bà gọi tôi sao?" Dương Yên nghi hoặc nhìn người bên cạnh mình.
Cảm nhận thấy cơ thể chỉ hơi nặng nề thôi chứ không có thương tích, cô nhớ vụ tai nạn khi đó va chạm vô cùng mạnh, khi ngã xuống cô còn nghe được tiếng xương vỡ vụn.
"Phu nhân...!người không bị sao chứ? Bác sĩ nói là sẽ không mà.."
"Bà là ai? Sao lại gọi tôi là phu nhân?" Dương Yên hỏi.
"Người không nhớ tôi là ai sao?" Người phụ nữ kinh ngạc hỏi.
Dương Yên nghi hoặc nhìn, mấy người này có nhận nhầm người không vậy?
"Lăng Nhiễm! Đừng giả ngốc trước mặt tôi!" Người đàn ông im lặng nãy giờ đột nhiên lên tiếng, giọng nói lạnh lùng mang ý cảnh cáo.
"Tôi...khụ...khụ.." Dương Yên đang định nói thì ở ngực đột nhiên nhói lên, cơn ho ập đến.
Chuyện gì vậy? Lăng Nhiễm là ai? Khoan đã! Lăng Nhiễm nghe có chút quen...
"Thiếu gia, cậu bình tĩnh một chút, phu nhân cô ấy vừa mới tỉnh lại" Người phụ nữ ban nãy vội cản lại.
"Dì Thẩm, dì đừng bao dung cô ta nữa!" Người đàn ông lạnh lùng nói.
"Thiếu gia, cậu.."
"Cho tôi vào nhà vệ sinh một chút!" Dương Yên cắt ngang lời nói.
Cơ thể này lạ quá, cô cảm giác người mình lùn hơn, tóc cũng dài hơn nữa.
"Để tôi đưa người vào" Dì Thẩm tiến lên đỡ Dương Yên vào nhà vệ sinh.
Sau khi đóng cửa lại, cô đi tới trước gương, đôi mắt mở to bất ngờ nhìn người trong gương, đây không phải là cô...!người phụ nữ này vô cùng xinh xắn, đôi mắt to tròn, làn da trắng sáng, hơn nữa còn có mái tóc đen dài xoăn nhẹ.
Tại sao cô lại ở trong cơ thể của người này? Nghĩ lại lời nói ban nãy,Lăng Nhiễm, dì Thẩm, Hoắc thiếu-Hoắc Mạc Đình? Đây không phải là cặp phụ trong bộ tiểu thuyết ngược "Lần nữa yêu anh" sao? Cặp đôi cô yêu thích nhất.
Vạch cổ áo ra, không thấy nốt ruồi nhỏ nào ở trên bả vai, Dương Yên đưa tay đỡ trán, thôi xong đừng nói là cô xuyên sách rồi nhé! Không được đâu..bộ đó mình còn chưa đọc xong.
Một lúc sau Dương Yên đi ra, Hoắc Mạc Đình đã rời đi rồi, chỉ còn dì Thẩm ngồi trên ghế.
Cô mím môi đi lại.
"Phu nhân, người còn cảm thấy khó chịu ở đâu không?" Dì Thẩm nhanh chóng đỡ cô về giường.
"À tôi không sao" Dương Yên lắc đầu xua tay nói.
"Dì cho tôi hỏi một chút được không?"
"Phu nhân...!người vừa gọi tôi là dì ư?" Dì Thẩm kinh ngạc hỏi, dường như từ lúc quen biết Lăng Nhiễm cô ấy chưa bao giờ gọi bà một tiếng dì, chỉ toàn gọi bà kia,...
"Kh...!không được gọi như vậy sao?" Dương Yên à không từ bây giờ cô có lẽ phải làm quen với thân phận Lăng Nhiễm thì hơn, rồi tìm cách trở về sau.
"Được chứ được chứ, chỉ là tôi hơi xúc động một chút thôi phu nhân cứ hỏi đi" Tầm mắt dì Thẩm đã ngấn nước.
"Tôi đây là bị làm sao lại tới bệnh viện vậy?" Lăng Nhiễm hỏi.
Cô muốn biết đây là khúc nào trong truyện để còn biết đường ứng phó.
"Phu nhân không nhớ gì sao? Người là bị kẻ hạ nhân hạ độc, người này cũng thật tàn nhẫn lại đi hạ loại độc kia, nếu không phải thiếu gia trở về thấy phu nhân nằm bất tỉnh dưới đất, thì phu nhân có lẽ là...." Dì Thẩm cúi đầu nói.
Loại độc này nếu kéo dài thêm chút nữa e là sẽ mất mạng.
Lăng Nhiễm ngẩn người, đây có lẽ là thời điểm Lăng Nhiễm 22 tuổi, ôi mẹ ơi vậy là mình còn có 1 năm để sống thôi á? Không được phải tìm cách chữa trị.
"Vậy có cách nào loại trừ độc tố ra khỏi cơ thể được không?" Lăng Nhiễm lo lắng hỏi.
"Bác sĩ nói về loại độc này họ cần thời gian nghiên cứu để tìm ra phương pháp cứu chữa, nhưng mà phu nhân không cần phải lo lắng, nhất định thiếu gia sẽ cho người tìm phương pháp cứu cô" Dì Thẩm lau nước mắt nói.
Lăng Nhiễm gượng cười, mẹ ơi giờ phải làm sao? Theo kịch bản thì trong vòng 1 năm nữa Lăng Nhiễm sẽ chết vì độc chưa được giải hoàn toàn.
Cô phải tìm cách trở về, nếu không được thì phải tìm cách thoát chết..