THƠ - AI ĐÃ TỪNG....

Ai đã từng một mình trên đường vắng
Mới thấy mình lẻ bóng với đơn côi
Ai đã từng ngồi nhìn lá vàng rơi
Thì mới thấy cuộc đời là cõi tạm.

Ai đã từng sân ga chia tay bạn
Mới mủi lòng buồn chán lúc chia xa
Ai đã từng mất mẹ với mất cha
Mới cảm nhận những xót xa đau khổ.

Ai đã từng có gia đình đổ vỡ
Mới hiểu hơn duyên nợ ở kiếp này
Ai đã từng nghèo khó trắng đôi tay
Mới trân quý những tháng ngày vô nghĩa.

Ai đã từng một lần qua nghĩa địa
Mới thấy đời ý nghĩa thật đáng yêu
Ai đã từng ngồi ngắm cảnh xế chiều
Thì mới thấy bình minh yêu đến lạ.

Ai đã từng đứng giữa trời nắng hạ
Mới thương cha vất vả quá một đời
Ai đã từng đứng giữa lúc mưa rơi
Mới hiểu mẹ đã một thời gian khó.
Có trải qua thì lòng ta mới tỏ
Cuộc đời này đâu chỉ có niềm vui
Có đau thương có mất mát chia phôi
Có tất cả để ta rồi thêm hiểu...

AI ĐÃ TỪNG....
- Hồng Phong -

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Đăng nhận xét