Thơ - Có những nỗi đau chỉ một mình ta biết

Có những nỗi đau chỉ một mình ta biết
Có những nỗi buồn cũng chỉ có ta hay
Chỉ có ta gặm nhấm nỗi đắng cay
Tự ru mộng bằng đôi tay gầy guộc

Người với ta chẳng có gì ràng buộc
Không bạn bè cũng không phải tình nhân
Muốn nói yêu muốn nói nhớ trăm lần
Nhưng chẳng đủ can đảm mà mở miệng

Trời xanh ngắt, chim từng đàn chao liệng
Nắng rực hồng ẩn hiện giữa vòm cây
Ta lặng câm che giấu mối tình này
Lặng lẽ sống những tháng ngày buồn tẻ

Biết bao giờ những nụ cười vui vẻ
Mới quay về đậu lên khóe môi xinh?
Muốn lãng quên để tìm lại chính mình
Nhưng điều ấy chao ôi sao mà khó ! 

Phố hiền hậu nằm ngủ ngoan trong gió
Biết làm sao để bôi xóa yêu thương 
Ta bâng khuâng nhìn hoa nở ven đường
Nghe bao nỗi chán chường đang vây kín

Xin tạm biệt cơn mưa dầm tháng Chín
Ta đón tháng Mười về cùng cái lạnh đầu Đông
#NguyễnLamYên

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Đăng nhận xét