Thơ - Có bao giờ mình quên được đâu!

Có bao giờ mình quên được đâu!
Sau tất cả và sau tất cả
Hai chúng mình đã thành người xa lạ
mà nhiều đêm thấy vẫn cứ nghĩ về.

Chưa bao giờ mình nói sẽ rời đi
Vì lòng còn thương, còn thương không rời được
Chưa bao giờ, chưa bao giờ mệt nhọc
như lúc này...

Cũng có ngày hạnh phúc chắp cánh bay
đến tận cùng, mình chưa bao giờ có
hôm bình yên rời đi thì mưa đổ
chỉ biết cười,
tập buông bỏ hôm qua...

"trưởng thành là vượt qua những xót xa
trong gió giông và cả trong lặng lẽ"
"trưởng thànrh là tự gồng mình mạnh mẽ
Học tin rằng ngày mai sẽ bình yên."

rồi chuyện buồn của mình cũng sẽ qua
sau tất cả và sau tất cả...
Vũ.

Ảnh: Sưu tầm.

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

إرسال تعليق