Thơ - Dành một đời đốn củi thổi yêu thương.

Tôi chẳng mơ cuộc đời mình nhung gấm
Chỉ mong sao một cuộc sống bình thường
Chăn gối rách cơm canh dù đạm bạc
Nhưng trong lòng được thanh thản bình yên.

Tôi chẳng mơ chuyện cổ tích thần tiên
Chỉ mong sao người thương mình thực sự
Dẫu đường đời gập ghềnh bao gian khó
Vẫn vững vàng không từ bỏ tôi đi.

Tôi chẳng mơ điều kỳ vĩ thần kỳ
Chỉ mong sao gia đình luôn hạnh phúc
Ba mẹ khỏe vợ con tôi sống tốt
Tôi sẵn sàng gánh tất cả trên lưng.
Tôi chỉ mong một cuộc sống cơ hàn
Để đổi lấy phút an yên tự tại
Vì thân nhân tôi chẳng hề ngần ngại
Dành một đời đốn củi thổi yêu thương.

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Đăng nhận xét