Thơ - Từ lâu lắm,lâu lắm rồi cô độc...

Lâu lắm rồi không tâm sự với ai
những lo lắng trong lòng mình nhiều lắm!
Lâu lắm rồi chưa thấy ai say đắm
muốn cùng mình đi qua nắng và mưa...

Lâu lắm rồi không có ai đón đưa
Dắt tay đi bên những chiều phố xá
Lâu lắm rồi xung quanh toàn người lạ
Vẫn một mình về bên hạ, rồi đông.

Lâu lắm rồi không biết mùi ngóng trông
mùi nhớ thương, mùi mủi lòng hạnh phúc
Lâu lắm rồi chỉ nhớ về kết thúc
Lâu lắm rồi,
còn ký ức ngày xưa...

Mình bây giờ, đã yêu người khác chưa?
Sau năm tháng đi qua mùa lẻ bóng?
Lâu lắm rồi chỉ thấy mình lẳng lặng
Một nỗi buồn ghim sâu nặng vào tim...

Mình bây giờ, chỉ muốn được lặng im
Từ lâu lắm,
lâu lắm rồi cô độc...

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Post a Comment