Thơ - Cô gái của tháng hai gửi vào thơ tha thiết tiếng tơ lòng

Mẹ sinh em vào một ngày cuối tháng hai

Khi những nụ đào phai cuối cùng đang bung mình khoe sắc

Cánh mong manh uống từng hạt mưa Xuân ngọt lạnh

Rồi khe khẽ buông mình trong cái rét nàng Bân


Mẹ sinh em giữa tiết trời mây lãng đãng bâng khuâng

Nên cô gái của tháng hai lòng mang đầy tâm trạng

Hay hờn dỗi, rồi lặng im khép lòng mình tựa tảng băng đáy biển

Chất chứa muộn phiền không thể sẻ chia


Em - cô gái hay buồn, ngồi tựa cửa ngắm mưa

Tự an ủi mình kể từ đây sẽ thôi không đợi nữa

Từng giọt mưa… rớt xuống lòng bàn tay em tan vỡ

Như câu chuyện tình mình dang dở bởi hết… duyên


Có lẽ hôm nay…

Chắc hẳn người đã quên

Cô gái của tháng hai đang nghĩ về quá khứ…

Những hồi ức cùng người một thời ta ấp ủ

Ngỡ nảy mầm xanh…

Nay hoá thạch rêu phong



Cô gái của tháng hai gửi vào thơ tha thiết tiếng tơ lòng

Khắc khoải nhớ thương…

Nửa muốn buông mà lãng quên không nỡ

#TrangNguyễn

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

إرسال تعليق