THƠ - BỖNG DƯNG MUỐN KHÓC

Em vẫn ổn mà em có sao đâu 

Chỉ là lâu lâu thấy tim mình đau nhói 

Tháng bảy qua đi tháng tám về rất vội 

Hàng cây cúi đầu nghe gió thổi miên man 



Những con phố say sưa ve vuốt ánh nắng vàng 

Tình đã lỡ làng thôi thì đành chịu vậy 

Hình bóng cũ giờ xa xôi biết mấy 

Ánh mắt nụ cười chỉ còn thấy trong mơ 


Có còn chi đâu để khắc khoải đợi chờ 

Khi mà anh đã hững hờ xa lánh 

Đời thiếu anh , đời lẻ loi  hiu quạnh 

Chẳng còn ai bên cạnh để vỗ về 


Xin trả cho anh tất cả những câu thề 

Cho cõi lòng thôi não nề buốt giá 

Thu mới đến , lá đã rơi lả tả 

Tình vỡ tan mùa hạ cũng xa rồi 


Em vẫn ổn mà , em chỉ thấy buồn thôi 

Chỉ cảm thấy đơn côi và bỗng dưng muốn khóc ! 


Nguyễn Ngọc Thùy Lam_

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Post a Comment