Tổng hợp key Windows 8, Windows 10, Windows 11, Office 2019 ProPlus, Office 2016 ProPlus, Office 2013 ProPlus tại đây!

Người ta vô tình cho bạn chút ấm áp, bạn đã tưởng đó là cả mặt trời


Có một chàng trai năm nay 17 tuổi, còn cô gái là 16 tuổi. Chàng trai tên là Trường, còn cô gái tên là Tuyết, bọn họ học cùng lớp với nhau. Cô gái là hoa khôi của khối, còn cậu chỉ là một chàng trai âm thầm thích cô , cậu ấy trong lớp vẫn luôn là bạch mã hoàng từ trong lòng của các nữ sinh trong lớp. Vậy mà cậu luôn cảm thấy rằng cô gái ấy đối với cậu không những không có cảm nghĩ tốt mà ngược lại còn cảm thấy rằng cô ấy chán ghét cậu.

Trường rất thích cái gốc cây ước nguyện của trường học. Những lúc vui, hay buồn cậu cũng sẽ chạy tới đây. Thật không ngờ, Tuyết cũng rất thích tới nơi này, cô ấy sau mỗi giờ tự học đều đến nơi này để đợi một lúc. Mỗi lần cậu đứng ở dưới gốc cây đều đứng dốc ra bầu tâm sự của mình, lần ấy nhìn thấy bóng dáng nhỏ nhắn từ xa đi tới, cậu đã vội vã trốn sau gốc cây, nghe thấy giọng nói quen thuộc, mới biết cô gái vừa đến chính là Tuyết, cô gái mà cậu đã ái mộ bấy lâu.

Sau đó cậu phát hiện rằng cô ấy mỗi ngày đều đứng dưới gốc cây đứng đợi một lúc. Vì vậy trong khoảng thời gian này, vào đúng thời điểm Tuyết tới, cậu đều đến. Cậu ích kỷ muốn nghe giọng nói của cô một chút. Tuyết cũng hay đứng dưới gốc cây đại thụ để kể ra những chuyện không vui của mình, mỗi câu chuyện cô kể cậu đều lặng lẽ nghe, cậu ấy cảm thấy rằng đấy cũng chính là niềm hạnh phúc.

Có một buổi tối Tuyết không tới, cậu đợi ở đó cả một đêm mà vẫn không thấy cô, cậu cảm thấy cô nhất định đã xảy ra chuyện. Sáng hôm sau, cậu quyết tâm đi hỏi bạn thân của cô : “Tuyết hôm qua có chuyện gì vậy”. Thế mà bạn thân cô ấy lại cười hì hì nói cho cậu biết: “Xem ra là cậu rất quan tâm tới nó nha, nếu không làm sao lại… thần như vậy. Người khác còn chưa biết nó bị bệnh nữa mà cậu đã biết rồi”.

– Cái gì, cậu ấy bị bệnh rồi?
– Ừ! Nó bệnh rồi!


Trường lại vội vàng nói: Cậu ấy có uống thuốc không?

Cô bạn kia lắc đầu, nói: Nó không chịu uống.
Cậu luống cuống nói tiếp: Cậu chờ tớ một chút, tớ đi mua thuốc cho cậu ấy ngay.

Lúc này cậu chạy thật nhanh đi mua thuốc, chỉ một lát sau cậu đã trở về. Nhưng cô bạn thân ấy lại đi mất rồi. Vậy nên cậu chỉ có thể đích thân đưa cho cô. Cậu sợ người ta bàn tán bởi vì cậu luôn cảm thấy cậu không xứng với cô. Lại sợ bệnh của cô càng ngày càng nghiêm trọng, cậu trở về kí túc xá. Bạn cùng phòng của cậu đều là những anh em tốt của cậu, hỏi cậu làm sao vậy, sao nhìn cậu lại có dáng vẻ sầu mi khổ kiếm thế kia. Cậu liền kể lại đầu đuôi mọi chuyện, bạn cùng phòng của cậu thế mà lại cười haha. Bảo cậu cứ đi đưa thuốc đi, đây đâu phải chuyện to tác gì. Tất cả mọi người ở đây đều biết rõ cậu thích Tuyết, cũng đều cổ vũ cậu theo đuổi cô ấy. “Mày đẹp trai như thế thì sợ gì chứ” .

Cậu đi đưa thuốc rồi, lại bị cô ấy phát hiện. Cậu kiên quyết đứng ngoài cửa, cô gái vẫn không chịu ra. Mãi cho đến tận sáng hôm sau, khi cô mở cửa ra, liền bị dọa cho hết hồn mà hét lên một tiếng khiến mọi người đều tỉnh, vậy mà cậu không tỉnh, cô sờ trán của cậu một cái liền duỗi tay về. Thì ra cậu đã đứng ở chỗ này một đêm, chịu lạnh nên bị sốt rồi. Cô đỡ cậu đi tìm bác sĩ. Ở trên đường cậu yếu ớt mở mắt, nhìn thấy cô, cậu nở nụ cười, từ từ nói: “Tớ thật hạnh phúc khi được cậu quan tâm, cảm ơn cậu. Tớ giờ có chết thì tớ cũng nguyện ý, cảm ơn cậu nhé”. Nói xong mắt liền nhắm nghiền lại.

Dọc đường đi, bạn học của cậu tới. Họ đều thay nhau nói với cô rằng cậu thích cô cỡ nào, yên lặng vì cô mà làm bao nhiêu việc… Cô gái cảm động khóc. Bởi vì kì thực cô đã sớm thích cậu từ lâu lắm rồi nhưng không thể quen được những việc cậu ấy làm nên cô cũng chỉ có thể một mực yên lặng chú ý tới cậu.

Mấy ngày này cô đều quan tâm chiếu cố tới cậu, mãi cho đến khi cậu tỉnh lại.Vậy mà câu đầu tiên cậu ấy nói khi tỉnh lại là: “Cậu khỏi bệnh chưa?”, cô cười, cười sao đẹp quá, cười thật ấm áp, ôn nhu. Cậu cũng cười, bởi vì đây là lần đầu tiên cô vì mình cậu mà cười.

Qua vài ngày sau, Trường khỏi bệnh. Nhưng cũng từ hôm ấy, cô dường như luôn cố ý trốn tránh cậu. Cậu đêm ấy đã rất vả đi xuống dưới gốc cây ước nguyện, mới có thể tìm thấy cô, cậu đem hết tất cả dũng khí của mình ra để tỏ tình. Vậy mà cô lại xúc động, lắc đầu nguầi nguậy. Cậu chỉ nhẹ nhàng hỏi cô: “Vì sao, cậu cho tới một lý do đi?” cô gái khóc nói: “Người cậu thích không phải tớ, mà là người bạn gái đã chết trước kia của cậu. Tớ lớn lên khá là giống cô ấy, nên cậu mới thích tớ. Nếu đúng là như vậy. Thì cậu không xứng! Cậu không xứng xuất hiện trong cuộc đời của tớ, cậu khiến tớ thích cậu, rồi cậu biến tớ thành người thay thế, cậu cảm thấy như vậy là công bằng với tớ sao?”

Cô ấy nói xong, liền chạy đi, vừa chạy vừa khóc. Mà cậu lại đứng ngơ ngẩn cả người, đứng ngốc không động đậy. Cậu giống như là bị người ta vén lên vết sẹo xấu xí cực kỳ. Ông trời cũng phối hợp bắt đầu mưa. Cậu lúc này mới phục hồi tinh thần, mới chạy đi đuổi theo cô, cậu tìm khắp nơi cũng không thấy. Cô cũng không có về nhà. Cậu không thể làm gì khác hơn là trở về nhà, cậu viết một bức thư, là cho Tuyết.

Đại khái nội dung là:

“Tuyết, tớ cũng không biết làm sao mà cậu biết được những chuyện này. Nhưng tớ thừa nhận, trước đây tớ chú ý đến cậu, là bởi vì dáng dấp cậu rất giống bạn gái trước đây của tớ, nhưng tính cách của hai người thực sự rất bất đồng. Sau này là tớ nhận ra rằng là tớ thực sự thích cậu – Tuyết, chứ không phải bạn gái trước đây của tớ.

Xin hãy tin tưởng tớ. Không sai, cậu nói đúng. Nếu tớ coi cậu là người thay thế, tớ không xứng, tớ không hợp để có trong sinh mệnh của cậu. Xin cậu hãy cho chúng ta lấy một cơ hội, có được không? Nếu cậu đọc xong lá thư này, hãy đến gốc cây ước nguyện để tìm tớ, tớ sẽ chờ cậu. Nếu như ba ngày nữa mà cậu không tớ, tớ sẽ tự hiểu ý của cậu, sẽ không bao giờ xuất hiện ở trong cuộc đời cậu nữa.”

Tuyết mệt mỏi trở về nhà, thì thấy được bức thư này. Cô xem hết bức thư liền khóc nức nở. Cô do dự không biết có nên tin cậu không. Cho đến tận ngày thứ 3, cô vẫn không có tới, cậu buồn bã chuẩn bị để rời đi, thì lại nghe thấy có người đang gọi cậu: “Trường, cậu chờ tớ với”, cậu quay đầu lại thì nhìn thấy Tuyết. Hai người bọn họ quay lại nhìn nhau cười!

Chàng trai năm 17 tuổi bạn thích tuy không cùng bạn đi đến cuối cuộc đời nhưng sẽ là người bạn không thể quên nhất. Người ta vô tình cho bạn một chút ấm áp. Bạn đã tưởng đó là cả mặt trời…

Phạm Phương | coocxe.com

Đăng nhận xét

About the Author

"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"
Oops!
It seems there is something wrong with your internet connection. Please connect to the internet and start browsing again.
AdBlock Detected!
We have detected that you are using adblocking plugin in your browser.
The revenue we earn by the advertisements is used to manage this website, we request you to whitelist our website in your adblocking plugin.