Hãy tranh thủ thời gian khi mà tình yêu chưa phai mờ đi
Năm ấy cô 16 tuổi. Thành tích tốt, thể dục xuất sắc, hắn là lớp trưởng lớp cô, cô chỉ là một cô gái bình thường ở trong lớp âm thầm thích hắn.
Năm ấy cô 18 tuổi
Hắn thi đậu một trường đại học danh tiếng, còn cô thì nỗ lực thi vào một trường đại học cùng thành phố với hắn, cùng hắn học đại học. Bởi vì ở cùng thành phố, nên quan hệ của bọn họ trở nên thân thiết hơn rất nhiều. Hắn thường cười đùa, gọi cô là “bạn thân”, cô cũng hay thường xuyên đến trường để gặp hắn.
Họp lớp cấp 3, mọi người đòi hắn mang bạn gái tới, hắn nói được. Cô diện quần áo thật đẹp, thật lộng lẫy đến, làm cho mọi người hai mắt đều tỏa sáng, ai nấy cũng đều khen cô xinh đẹp. Cô thấy hắn nắm tay một cô gái xinh đẹp khác tới. Hắn thấy cô thì sửng sốt một lúc rồi mỉm cười nói: “Sao hôm nay lại mặc đẹp thế, mang bạn trai tới à? Tiểu tử đấy cũng thật có phúc nha, có thể quen được một cô gái tốt như cậu”. Cô chỉ mỉm cười nói không có, trong lòng như có ngàn mũi tên đâm.
Năm ấy cô 19 tuổi
Hắn đạt được học bổng du học, nên chia tay với bạn gái, hắn lên đường sang Mĩ. Từ đấy, cô cũng bắt đầu liều mạng đọc sách, học tập. Cô muốn mình xứng với hắn. Cô ngày càng xinh đẹp thành tích học tập ngày càng ưu tú, trong trường có rất nhiều nam sinh tới theo đuổi cô, nhưng cô vẫn kiên quyết từ chối. Cô nghĩ thầm rằng, cô phải để bản thân trở nên thật ưu tú, thật xuất săc, như vậy cô mới có thể đến bên hắn, cùng hắn xứng đôi.
Năm ấy cô 22 tuổi
Hắn về nước, lấy thân phận du học sinh trở về mở công ty của mình. Bởi vì cô đặc biệt xuất sắc, nên một công ty nổi tiếng sẵn sàng nhận cô vào làm khi cô tốt nghiệp. Bạn học cũ biết hắn trở về, liền mở tiệc tẩy trần, bữa tiệc ấy đương nhiên cô cũng đi. Mọi người ai cũng khen họ thật lợi hại, một người thì đẹp trai tài giỏi, một người thì ưu tú mỹ lệ. Hắn cười cười nói: “tớ thì có là gì, chỉ có em mới là cô gái tốt hiếm thấy, vừa đẹp lại vừa ưu tú”. Hắn không gọi cô là “bạn thân” mà gọi cô là em, cô đại khái cũng uống một ít rượu, khuôn mặt cô ửng hồng, trông cô thật đẹp mắt.
Năm ấy cô 23 tuổi
Hắn công việc bận rộn, cô sợ hắn không biết chăm sóc bản thân, nên sau giờ làm cô đều tới chăm sóc cho cuộc sống hắn. Hắn nói cô làm cho ngôi nhà của hắn có hương vị của gia đình, nhưng cho đến tận bây giờ hắn vẫn chưa từng nói cô là bạn gái của hắn. Cô nghĩ, có một số việc không cần phải nói quá rõ, tình yêu không phải là danh phận mà là sự ăn ý.
Năm ấy cô 24 tuổi
Giám đốc tài chính của công ty cô rất yêu mến cô, nên đã giới thiệu con trai của đồng nghiệp cũ cho cô. Người con trai ấy họ Vũ, anh thực sự rất tốt, cũng biểu hiện rõ ra là thích cô, nhưng bởi vì trong lòng cô đã có hắn, nên cô không thể làm gì khác hơn ngoài nói câu xin lỗi với anh, anh nói: “Không sao, trước tiên chúng ta làm bạn bè thôi cũng được” Anh rất lịch sự, cũng rất tốt, cùng anh làm bạn cô cảm thấy thực sự rất thoải mái, bọn họ trở thành bạn bè tốt của nhau, anh thường hẹn cô đi xem phim, lại luôn nghe theo, cố gắng giữ khoảng cách với cô, một chút không gây áp lực cho cô.
Năm ấy cô 26 tuổi
Hắn kết hôn rồi, cô dâu không phải cô, là con gái của một cổ đông trong công ty. Là tự cô đa tình, hắn vốn cũng chưa bao giờ nói cô là bạn gái hắn. Thế giới của cô sụp đổ, cô ốm nằm liệt giường, người tới chăm sóc cô cuối cùng lại là Vũ, anh cái gì cũng không hỏi cô, nhưng cái gì anh cũng đều hiểu, anh nói: “Em, tôi biết em vẫn chưa yêu tôi, nhưng em hãy cứ để tôi yêu em có được không?”. Mỗi câu, mỗi chữ, anh đều trịnh trọng nói với cô, anh chân thành nhìn thấu cô, tựa hồ muốn nhìn sâu vào trong tâm hồn cô, anh nói tiếp: “Gả cho tôi được không, tôi không muốn để cho em phải khổ, tôi muốn tự mình làm cho em hạnh phúc”.
Cô gả cho anh, hôn lễ thật long trọng, bạn bè người thân, ai nấy đều đến chúc mừng. Cô mượn cớ có chút say, trốn vào toilet, ở trong đấy, cô khóc đến lệ rơi đầy mặt. Cuối cùng, cô đã hiểu ra rằng, người cô gả cho, cũng không phải là người đàn ông cô yêu suốt 9 năm kia.
Năm ấy cô 26 tuổi
Cô nấu cơm, anh tranh rửa bát, anh nói, tay con gái yếu, không nên đụng vào nước tẩy, gây tổn thương da tay.
Cô không muốn có con sớm, nên lén uống thuốc, anh phát hiện. Sau đó anh mua về một hộp bao cao su, nói: “Đừng uống thuốc nữa, hại sức khỏe lắm!”.
Bố mẹ thúc dục, hỏi bọn cô sao vẫn chưa muốn có con. Anh chỉ nói là bận quá nên không có thời gian. Trong lòng cô mềm nhũn, cô biết, anh thực sự rất yêu cô, trong lòng cô rất cảm động.
Năm ấy cô 27 tuổi
Cô nghe nói sự nghiệp của hắn sụp đổ, vợ hắn chạy theo người khác. Cô tìm thấy hắn ngồi suy sụp một chỗ, cô đưa một cái thẻ ngân hàng cho hắn, mật mã là sinh nhật hắn, đây chính là tiền tiết kiệm của cô trong mấy năm qua, cô đưa tiền cho hắn để hắn bắt đầu lại từ đầu. Hắn kéo cô lại, nói: “Vì sao phải đối xử tốt với anh như vậy? Vì sao thời điểm này lại tới giúp anh?”. Cô không trả lời hắn, cuống quít rời đi. Yêu hắn ư? Không phải, cô đã kết hôn với người khác. Tình nghĩa bạn bè ư? Cũng không phải, vì một người bạn học mà lấy tiền bản thân tiết kiệm bao năm đưa cho? Cô cũng không biết phải nói sao cho đúng, cô chỉ biết là suy nghĩ đầu tiên của mình là phải giúp hắn.
Cô về nhà, không biết phải giải thích như thế nào với Vũ. Bản thân cứ như vậy mà đưa mấy trăm ngàn cho người khác. Anh chỉ mỉm cười nói: “Bạn học cũ gặp nạn, chúng ta có thể không giúp sao?”. Vũ không phải người ngu, nhưng anh nguyện vì cô mà giả ngu, chỉ cần nó có thể khiến cho cô vui vẻ.
Năm ấy cô 28 tuổi
Sự nghiệp của hắn đã được gây dựng trở lại, công ty so với trước còn lớn hơn. Hắn hẹn cô ra ngoài, đưa cô tới một căn biệt thự đẹp đẽ, rồi nói với cô:
“Em, đây là thẻ ngân hàng năm đó em đưa cho anh, bên trong có 200 vạn, nếu như không có em, anh sẽ không có ngày hôm nay. Anh biết là em yêu anh, chẵng qua là trước đây anh không biết quý trọng em cho tốt. Mãi cho đến khi anh mất em rồi, anh mới biết là ai mới là người đối với anh tốt nhất, ai mới là người quan trọng đối với anh nhất. Căn nhà này là anh mua cho em, em có đồng ý để cho anh một cơ hội, để chúng ta bắt đầu lại từ đầu không?”.
Hắn đưa thẻ ngân hàng và chìa khóa biệt thự cho cô, hắn biết cô yêu hắn, hắn bao năm qua vẫn cảm giác được. Bây giờ hắn chỉ chờ cô mỉm cười hạnh phúc rồi gật đầu đồng ý. Vậy mà, cô lại đứng ngây tại chỗ một lúc lâu, hắn có chút hoảng hốt, cô giống như đang suy nghĩ điều gì, cô nói: “Bạn học cũ gặp nạn, chồng của tớ nói chúng ta là bạn bè có thể không giúp cậu được sao?”. Cô sau khi nói xong, thì cười thoải mái, cô chỉ nhận cái thẻ, còn chìa khóa biệt thự thì trả lại.
Năm ấy cô 28 tuổi, lần đầu tiên cô cự tuyệt người cô yêu suốt 12 năm ấy. Năm ấy cô 28 tuổi, cô phát hiện ra rằng, người mà cô thực sự yêu chính là người vẫn luôn ở bên cạnh cô, yêu thương chiều chuộng cô. Người ấy chính là chồng của cô hiện tại.
Năm ấy cô 28 tuổi, cô cuối cùng cũng hiểu rõ được, hạnh phúc lớn nhất của một người phụ nữ là gì. Hạnh phúc lớn nhất của một người phụ nữ là gì?
Hạnh phúc lớn nhất của một người phụ nữ không phải là có một người khiến họ yêu hết mình. Mà là họ có một người chồng sẽ vì họ hạnh phúc mà làm hết tất cả.
Hạnh phúc lớn nhất của một người phụ nữ không phải là có một người đàn ông công thành danh toại sau đó sẽ cho họ một ngôi nhà lớn. Mà là người đến đúng thời điểm họ cần nhất, nguyện ý vì họ mà giang rộng vòng tay, danh chính ngôn thuận cho họ một gia đình thực sự.
Giàu có, nhan sắc, gia thế, năng lực đêu không phải là tiêu chuẩn để so sánh một người đàn ông
Phụ nữ chọn đàn ông, kì thực đều khá giống nhau, đó chính là…yêu họ.
Rất nhiều đàn ông luôn nói: “Đợi anh có nhà có xe rồi, anh sẽ quang minh chính đại tới rước em”. Nhưng bọn họ đều không có hiểu ràng, họ yêu bạn chứ không phải là nhà và xe của bạn, tiền có thể từ từ kiếm, nhưng phụ nữ không phải lúc nào cũng có thể đợi họ mãi được.
Hãy luôn quý trọng người con gái ở bên cạnh luôn yêu bạn. Tranh thủ thời gian vừa kịp lúc, tranh thủ lúc mà tình yêu chưa phai mờ đi.
Hy vọng, sau khi xem câu chuyện này xong, mong rằng mọi đàn ông trên thế gian này đều hiểu ý nghĩa thực sự của tình yêu, đó chính là: Hãy luôn quý trọng lấy người bên cạnh mình.
Minh Ngọc | coocxe.com
Đăng nhận xét
About the Author
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"