Với yêu thương hạnh phúc ở trên đời
Thì cứ mãi ngậm ngùi trong đau khổ
Có tình rồi cũng đánh mất tình thôi
Nếu một người nghĩ mình không quan trọng
Không biết yêu và chăm sóc chính mình
Thì làm sao để người ta thương được
Khi chính mình còn chán ghét bản thân
Bởi vốn dĩ mắt chỉ nhìn một hướng
Nên sau lưng là bóng tối im lìm
Nếu cứ mãi đắm chìm trong dĩ vãng
Thì một đời chẳng thấy được bình minh
Trên đời này ai mà không xứng đáng
Trên đời này ai chẳng có đau thương
Nhưng chỉ có những người luôn mạnh mẽ
Mới dám đi đến cuối một con đường