Muộn màng quá rồi có phải vậy không anh

Muộn màng quá rồi có phải vậy không anh
Khi thương nhớ ấy đâu dành cho em nữa
Biết trách ai đây khi mùa yêu dang dở
Bởi ngược duyên trời mình lỡ mất nhau thôi

Chẳng còn lại gì ngoài giọt đắng mặn môi
Vỡ tan thật rồi ngày chung đôi hạnh phúc
Vẫn đấy những thiết tha nhưng cũng đành bất lực
Em chỉ biết chúc người
vững bước mà đi

Đậm sâu đến thế cuối cùng là chia ly
Mình có được gì ngoài một trời đắng chát
Mộng có nhau trọn đời em khao khát
Nay thoáng bỗng thành vết rạn... phai phôi

Anh đánh rơi nồng nàn cũ mất rồi
Thả kỷ niệm tìm trôi vào quên lãng
Ái ân chết trong mưa chiều chạng vạng
Em bước quãng đường năm tháng không nhau.

Cáo

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Post a Comment