Hôm trở lại phố khuya trầm mặc gió

Hôm trở lại phố khuya trầm mặc gió
Thấy vùng rêu ướt đẫm vệt trăng buồn
Nhặt chiếc lá nua già rơi khô cuống
Ta vụng về làm rách nỗi bi thương

Nhìn ký ức vẫn nguyên màu nhan sắc
Em thơ ngây bên dĩ vãng thật thà
Ta thuở ấy khát lòng nguy nga nắng
Mang dại khờ thiêu chết những mùa hoa

Con chim ngậm lời thì thầm vỡ toác
Hót vào xưa câu cổ tích tật nguyền
Nơi cằn cỗi trăm năm Nghìn Lẻ đó
Giấc mơ nằm phơi sáng suốt Một Đêm

Ta chắp vá trái tim bằng diễm lệ
Kiêu hãnh theo nhung nhớ ngược lối đời
Em son phấn trong muôn bài hát lạnh
Thốt được gì ngoài tiếng nấc đau môi...

NVH

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

إرسال تعليق