Lỡ một chuyến đò, em thành mẹ đơn thân

Lỡ một chuyến đò, em thành mẹ đơn thân
Một lần tổn thương, một lần không muốn nhớ
Chỉ tại phận duyên mà đời em nặng nợ
Cay đắng trăm bề những trắc trở hàng đêm

Lỡ một cuộc tình, em chỉ muốn lãng quên
Tìm kiếm bình yên bên tiếng cười con trẻ
Dẫu cố gồng mình tỏ ra là mạnh mẽ
Nhưng có lẽ nào em chẳng đáng được yêu?

Lỡ một chặng đời, cay đắng biết bao nhiêu
Em sợ tình yêu, thu mình trong tổ kén
Sợ những yêu thương, sợ những chiều hò hẹn
Sợ phải mở lòng nên chỉ muốn cô đơn

Nhưng em à,
Rồi em sẽ gặp một người tốt hơn
Sau những tủi hờn, buồn đau không đáng nhớ
Em hãy mở lòng, đừng để mình lại lỡ
Ai đó quan tâm và mong nhớ em nhiều

Bởi cuộc đời này còn nhiều thứ để yêu
Có biết bao người với bao điều vẫn đợi
Chỉ cần là em dám cho mình cơ hội
Rồi đến một ngày, em lại hạnh phúc thôi

#LamSan

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Post a Comment