Có những ngày sao thấy buồn đến lạ

Có những ngày sao thấy buồn đến lạ
Muốn ngủ vùi mặc kệ cả thế gian
Chuyện hơn thua được mất cũng không màng
Bởi nghĩ suy chỉ càng thêm mệt mỏi

Có những ngày bổng dưng ta hờn dỗi
Bản thân mình vì quá đổi ngây thơ
Sống sao không học một chút hững hờ
Cứ chân tình để bây giờ hối tiếc

Có những ngày nghe tâm hồn da diết
Thấy lực cùn sức kiệt quá đi thôi
Mang cho ai tất cả những nụ cười
Rồi nhận lại là cuộc đời thầm lặng

Có những ngày một mình nghe trống vắng
Khi ngước nhìn vệt nắng cuối trời xa
Ngỡ đâu rằng năm tháng sẽ phôi pha
Nhưng chợt về như hôm qua còn đó

Có những ngày muốn buông lơi từ bỏ
Gởi nỗi niềm theo gió cuốn xa xôi
Nhắm đôi mi như thế cứ ngủ vùi
Quên hết thẩy tình đời trong dối trá...

#BùNhìn

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Đăng nhận xét