Hôm trở lại, phố vẫn buồn như cũ

Hôm trở lại, phố vẫn buồn như
Vẫn thênh thang ký ức buổi ban đầu
Màu ngói đã chuyển sang màu rêu phủ
Ta nhớ người
Người có nhớ ta đâu!

Hôm trở lại phố buồn như sợi tóc
Vắt ngang qua nụ hôn thuở vội vàng
Nhớ hôm ấy...
Ta vụng về, ta ngốc
Để bây giờ còn mỏi bước lang thang.

Này phố nhé, đừng nhẫn tâm đến vậy!
Đừng đưa ta đến chỗ đã xa vời
Ta lạc bước hay tự lòng lạc lối
Mà bây giờ phố bỏ trái tim côi?
-Huân Trần-

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Đăng nhận xét