Hôm trở lại, phố vẫn buồn như cũ
Vẫn thênh thang ký ức buổi ban đầu
Màu ngói đã chuyển sang màu rêu phủ
Ta nhớ người
Người có nhớ ta đâu!
Vẫn thênh thang ký ức buổi ban đầu
Màu ngói đã chuyển sang màu rêu phủ
Ta nhớ người
Người có nhớ ta đâu!
Hôm trở lại phố buồn như sợi tóc
Vắt ngang qua nụ hôn thuở vội vàng
Nhớ hôm ấy...
Ta vụng về, ta ngốc
Để bây giờ còn mỏi bước lang thang.
Vắt ngang qua nụ hôn thuở vội vàng
Nhớ hôm ấy...
Ta vụng về, ta ngốc
Để bây giờ còn mỏi bước lang thang.
Này phố nhé, đừng nhẫn tâm đến vậy!
Đừng đưa ta đến chỗ đã xa vời
Ta lạc bước hay tự lòng lạc lối
Mà bây giờ phố bỏ trái tim côi?
Đừng đưa ta đến chỗ đã xa vời
Ta lạc bước hay tự lòng lạc lối
Mà bây giờ phố bỏ trái tim côi?
-Huân Trần-