Gió lạnh chợt về lay tán lá ngoài kia
Đường phố về khuya bỗng buồn tênh đến lạ
Có đôi nhân tình nhìn nhau thân thương quá
Em thấy cô đơn khi phố xá tắt đèn
Đường phố về khuya bỗng buồn tênh đến lạ
Có đôi nhân tình nhìn nhau thân thương quá
Em thấy cô đơn khi phố xá tắt đèn
Đã lâu lắm rồi, em cứ ngỡ mình quên
Thế mà mi cay, lệ hoen, môi lại đắng
Sau những tháng ngày em gồng mình, cố gắng
Cảm giác chông chênh vẫn cứ thế tìm về
Thế mà mi cay, lệ hoen, môi lại đắng
Sau những tháng ngày em gồng mình, cố gắng
Cảm giác chông chênh vẫn cứ thế tìm về
Giá mà lúc này, có một người đợi em
Sau giờ tan ca và cùng em ăn tối
Cho những bình yên giữa cuộc đời vàng vội
Ở lại bên em dẫu thời gian nhuộm màu
Sau giờ tan ca và cùng em ăn tối
Cho những bình yên giữa cuộc đời vàng vội
Ở lại bên em dẫu thời gian nhuộm màu
Giá mà lúc này, có một người đợi em
Thì bộn bề kia đâu làm em mệt mỏi
Chỉ cần nhẹ nhàng sát tai em, và nói:
“Hãy kể anh nghe, em đang nghĩ những gì?”
Thì bộn bề kia đâu làm em mệt mỏi
Chỉ cần nhẹ nhàng sát tai em, và nói:
“Hãy kể anh nghe, em đang nghĩ những gì?”
Giá mà lúc này, có một người đợi em
Để em mỉm cười mỗi khi lòng chùng lại
Để em sống vui từng phút giây hiện tại
Để em biết mình không là kẻ cô đơn
Để em mỉm cười mỗi khi lòng chùng lại
Để em sống vui từng phút giây hiện tại
Để em biết mình không là kẻ cô đơn
Giá mà lúc này, có một người đợi em
Lòng sẽ bình yên dù ngoài kia bão tố
Sát lại gần nhau dù ngoài trời mưa đổ
Lòng sẽ bình yên dù ngoài kia bão tố
Sát lại gần nhau dù ngoài trời mưa đổ