Em thương người nhiều như thế

SAO EM KHÔNG TỰ THƯƠNG MÌNH...
Em thương người nhiều như thế
Mà sao không tự thương mình?
Nhuộm đầy tháng năm tuổi trẻ
Bằng đôi mắt ấy buồn tênh...

Ngốc nghếch vậy thôi cô gái
Nuối tiếc gì cũng qua rồi
Người không đủ duyên ở lại
Thì đành như áng mây trôi

Đừng chạy ngược về ngày cũ
Chỉ toàn thấy những xót xa
Đớn đau năm nào đã đủ
Xin em cứ để nhạt nhòa

Thanh xuân không dài được mãi
Phận em con gái có thì
Hạnh phúc làm sao tìm lại
Khi em chẳng chịu quên đi

(Em thương người nhiều như thế
Thì xin cũng tự thương mình
Kể từ giờ em mạnh mẽ
Có buồn thì vẫn phải xinh ^^)
-Phong Trần-

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Post a Comment