Chúng mình mỗi người mỗi khác

Em về ngang lối cũ
Hoa, cỏ vẫn rợp đường
Chỉ chúng mình là khác
Mỗi người, một - người - thương...

Anh ơi, tình yêu ấy
Đã tan theo mây trời
Mà đôi lần nhung nhớ
Em vẫn buồn chơi vơi.

Chúng mình đều đã lớn
Trưởng thành và tính toan
Có đôi khi lựa chọn
Chỉ vì mong "an toàn"

Anh đang hạnh phúc chứ
Em đã vui hơn rồi
Thi thoảng nhớ chuyện cũ
Nhưng nhớ rồi lại thôi.

Lối cũ ngày xưa ấy
Hoa cỏ vẫn rợp đường
Chúng mình - lúc nào đó
Sẽ cưới người mình thương...
Thoa Pyo

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Đăng nhận xét