CHẲNG CÓ GÌ LÀ MÃI MÃI


Chia sớt nỗi buồn của anh cho em
Vai em nhỏ nhưng mỗi lần giông bão
Em sẽ gánh cùng anh mặc thiên hà chao đảo
Nơi có sức mạnh phi thường là nơi có tình yêu

Ngay từ khi bắt đầu em đã không đòi hỏi bao nhiêu
Cuộc sống vốn thăng trầm em chưa hề tính toán
Bên nhau lúc sáng đường đi hay cả khi hoạn nạn
Chỉ thật sự chân thành mới ở lại đến ngày sau

Ác độc, nhẫn tâm, tham lam sẽ về đâu?
Đời người vô thường hữu hạn
Nắm vào đã sai thì phải chấp nhận buông khi tình yêu kiệt cạn
Tâm bất an liệu sống có vui gì?

Thôi thì mình lặng lẽ tiễn người đi
Mây của trời nên mây bay cùng gió
Níu kéo làm chi để bỏng rát đôi tay trước mặt trời rực đỏ
Mãi mãi là bao lâu?
NTLA

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Post a Comment