Bởi nặng lòng nên vẫn nhớ về em

Bởi nặng lòng nên vẫn nhớ về em
Quên sao được mối tình đầu đẹp đẽ
Ngày em đi tâm hồn anh hóa đá
Thời gian làm ký ức phủ rêu xanh.

Bởi nặng lòng nên chẳng thể bình yên
Nỗi đớn đau vẫn dâng lên từng đợt
Là đàn ông nên anh nào bật khóc
Nhưng nụ cười cứ phó mặc vì đâu.

Bởi nặng lòng nên anh chẳng thể yêu
Một người khác làm sao thay thế được
Bóng hình em vẹn nguyên trong ký ức
Đã bao lần anh vô thức gọi tên.

Bởi nặng lòng nên chẳng thể lãng quên
Trọn một kiếp nhặt niềm đau quá khứ
Con đường xưa giờ đổi thay nhiều quá
Xóm vắng này giờ đã hóa thành đô

Và cả anh theo năm tháng cũng già
Chỉ nhớ thương cứ như là trẻ mãi.!

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Đăng nhận xét