Anh lại trở về với hạnh phúc của anh

Anh lại trở về với hạnh phúc của anh
Chỉ còn riêng em với niềm đau nhức nhối
Vẫn biết nhung nhớ chẳng bao giờ có tuổi
Nhưng chúng mình thì có trẻ mãi được đâu!

Xuống biển còn chẳng biết biển nông, sâu..?
Thì lấy gì đo lòng người sâu đậm?
Như chiếc lá vừa hôm qua xanh thẫm
Mà hôm nay, bỗng chốc đã úa vàng..

Anh trở về rồi...chắc mãi chẳng ghé sang
Những lời anh hứa giờ chỉ còn em nhớ
Bao điều nhức nhối...nụ hôn còn dang dở,
bao điều đã từng..em mãi chẳng thể quên.

Có biết bao điều chẳng thể gọi thành tên
Những gì hôm qua..nay đã thành quá khứ
Người thương, người dưng...gần nhau hay cách trở?
Luôn rất mơ hồ, dễ vỡ...thật mong manh...!

Khoảng trời không anh, em biết vẫn còn xanh
Chỉ có lòng em như chiều mưa cuối phố
Nắng có hong hô những cung đường lá đổ?
Đời vắng anh rồi..vui với ai...?
ThoaPyo

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Post a Comment