GỬI VỢ CỦA ANH

Anh ấy trở ân cần và cũng bớt khô khan
Hay lặng thinh những lần em càm ràm to nhỏ
Bản tính vốn hiền lành như gió
Bởi vậy lại càng bao dung.

Anh ấy sẽ không ngăn cản em làm điều mình muốn đâu
và cũng sẽ không nói đừng
Tôn trọng nhau là điều cả hai cần phải có
Em hãy bớt càu nhàu và khẽ khàng nho nhỏ
Khi anh ấy có nóng nảy bực mình.

Đừng bắt ép anh ấy ăn đồ ăn vặt linh tinh
Anh ấy thích cơm nhà dù là đạm bạc
Nếu như một ngày thấy anh lạ lùng khang khác
Hẳn là anh đang mỏi mệt trong lòng.

Nếu mà có một ngày anh ấy nói điều anh ước mong
Em đừng bĩu môi nề hà mà hãy nghe anh nói
Dẫu không thể bằng lòng thì lặng im đặt câu hỏi
Tại sao anh muốn vậy? Hay... vì...!

Hôn nhân mà, rồi sẽ có lúc xô chén đũa đôi khi
Bản tính đàn ông vốn hẹp hòi ích kỷ
Nhưng nếu em hạ mình để anh chiếm một vị trí
Hẳn cả hai sẽ rộng lượng hơn nhiều.

Đừng yêu như cách chị yêu
Đường thương như cách chị nhường em hạnh phúc
Có anh ấy của hôm nay là một tay chị đúc
Lịch lãm, đủ đầy, đức phúc còn nữa là do em.
-Mai Khôi-

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Đăng nhận xét