GIỐNG EM CHỈ CÓ EMTiểu Tử HK

Anh đã từng thấy một người giống em
Giống mắt đen, tóc thề, cả đồng tiền lúng liếng
Cô ấy cũng hiền, cũng đêm đêm trò chuyện
Cũng nhẹ nhàng khuyên nhủ khi anh nhớ ngày xưa...

Cô ấy cũng nói với anh:
" Quên em được chưa?
Vẫn nhiều người yêu thương anh sâu đậm!"
Nhưng càng hỏi càng nhớ em nhiều lắm
Có lẽ mối tình đầu là ký ức chẳng thể phai

Cô ấy cũng hỏi: "nếu như ngày mai
Mở mắt ra sẽ không còn nhìn thấy
Em cười duyên, chờ anh nơi ấy
Anh có lạc mình giữa phố xá thênh thang?"

Cô ấy thường hay vỗ về lúc anh mơ hoang
Chẳng biết là có phải trò đùa số phận
Anh sợ rằng cuộc tình này là ngộ nhận
Bởi hai người quá đỗi giống nhau

Cô ấy là người đến sau
Khi trái tim anh đang trong nỗi đau hồi ức
Trong lúc anh chìm vào vô thức
Cô ấy lại về vào lúc nửa đêm

Giật mình mới biết cô ấy là em
Vậy mà anh tưởng đã tìm được người thay thế
Thế mới biết quên một người là không dễ
Để lòng mình
chẳng thể nào yêu ai!
Giống em trên đời chẳng có người thứ hai...

GIỐNG EM CHỈ CÓ EM
Tiểu Tử HK

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

إرسال تعليق