Có chuyện gì mà phải buồn mãi thế

Có chuyện gì mà phải buồn mãi thế
Lại quẩn quanh chuyện ế, chuyện thất tình
Cô gái à, thôi đừng nghĩ linh tinh
Cô nhìn đi xem mình bao nhiêu tuổi?

Thời gian buồn để dành mà rong ruổi
Để nhắn tin hoặc thăm hỏi bạn bè
Cô than rằng chẳng ai muốn lắng nghe
Nhưng hỏi xem đã bao giờ cô kể?

Đã bao giờ cô nghĩ về cha mẹ
Nuôi lớn cô phải vất vả thế nào
Cô thế này bố mẹ sẽ ra sao
Tôi chắc chắn họ sẽ đau buồn lắm.

Vậy mà cô chỉ biết ngồi lo lắng
Cho một người chẳng đáng để cô yêu
Cứ kêu than suốt từ sáng đến chiều
Rồi bỏ qua biết bao điều tươi đẹp.

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

Đăng nhận xét