Anh vẫn thế kể từ ngày em bước

Anh vẫn thế kể từ ngày em bước
Vẫn cô đơn trên phố xá đông người
Vẫn đêm về tình tự ngắm sao rơi
Sáng thức dậy thấy tim mình hụt hẫng

Anh vẫn thế sống cuộc đời trầm lặng
Không đi đâu ngày lễ tết một mình
Tưởng nhớ về mảng ký ức thân thương
Anh lại khóc dẫu là không nước mắt

Anh vẫn thế cắn bờ môi thật chặt
Bao năm rồi anh chẳng biết yêu ai
Ở ngoài kia muôn triệu triệu con người
Không ai cả khiến lòng anh rạo rực

Anh chọn đi trên con đường đơn độc
Quãng đời sau cũng chẳng biết về đâu
Chẳng trách em là anh tự đa sầu
Nên đa cảm vì những điều đã mất

Yêu rất thật và niềm đau cũng thật
Chỉ em thôi một hình bóng xa mờ

About the author

Nguyễn Minh Phương
"một sáng khi con tỉnh giấc
Mặt Trời chưa mọc đằng đông
cửa nhà chắn hết mưa giông
vỡ tan nằm im ngoài cửa"

إرسال تعليق